15. Báo cáo tài chính chỉ liên quan đến tình trạng tài chính của doanh nghiệp tại thời
điểm kết thúc kỳ báo cáo và không liên quan đến vấn đề tài chính có thể xảy ra trong
tương lai. Vì vậy, không cần phải ghi nhận bất kỳ một khoản dự phòng nào cho các
khoản chi phí cần thiết cho hoạt động trong tương lai. Các khoản nợ phải trả được ghi
nhận trong Bảng cân đối kế toán của doanh nghiệp là những khoản nợ phải trả đã xác
định tại ngày kết thúckỳ kế toán năm.
16. Chỉ có những nghĩa vụ nợ phát sinh từ các sự kiện đã xảy ra độc lập với các hoạt
động trong tương lai của doanh nghiệp mới được ghi nhận là các khoản dự phòng, ví dụ
chi phí phạt hoặc chi phí xử lý thiệt hại do vi phạm pháp luật về môi trường, đều làm
giảm sút các lợi ích kinh tế và tất yếu sẽ ảnh hưởng đến các hoạt động trong tương lai của
doanh nghiệp. Tương tự, doanh nghiệp phải ghi nhận một khoản dự phòng cho những chi
phí, như chi phí tháo dỡ trang thiết bị khi di chuyển hoặc tái cơ cấu doanh nghiệp. Các
chi phí phát sinh do áp lực về thương mại hoặc qui định của pháp luật mà doanh nghiệp
dự định phải chi tiêu như trường hợp đặc biệt trong tương lai thì không được lập dự
phòng (Ví dụ: Lắp thêm các thiết bị lọc khói cho một nhà máy). Các biện pháp dự định
thực hiện trong tương lai của doanh nghiệp có thể tránh được chi phí (Ví dụ: Doanh
nghiệp dự định thay đổi phương thức hoạt động), doanh nghiệp sẽ không phải chịu nghĩa
vụ hiện tại cho các khoản chi phí trong tương lai và cũng không phải ghi nhận bất kỳ một
khoản dự phòng nào.
17. Một khoản nợ phải trả thường liên quan đến một bên đối tác có quyền lợi đối với
khoản nợ đó. Tuy nhiên, cũng không cần thiết phải xác định rõ bên có quyền lợi đối với
khoản nợ đó, ví dụ khoản nợ đối với cộng đồng. Một khoản nợ luôn gắn với các cam kết
với bên đối tác khác. Một quyết định của Ban Giám đốc không nhất thiết phát sinh nghĩa
vụ nợ liên đới tại ngày kết thúc kỳ kế toán năm, trừ khi quyết định này đã được thông báo
cụ thể và đầy đủ trước ngày kết thúc kỳ kế toán năm cho những đối tượng sẽ được hưởng
quyền lợi.
18. Một sự kiện không nhất thiết phát sinh nghĩa vụ nợ ngay lập tức mà có thể sẽ phát
sinh sau này do những thay đổi về pháp luật hoặc do hoạt động của doanh nghiệp dẫn đến
nghĩa vụ nợ liên đới. Ví dụ: Khi xảy ra thiệt hại về môi trường có thể sẽ không phát sinh
ra nghĩa vụ nợ để giải quyết các hậu quả gây ra. Tuy nhiên, nguyên nhân gây ra thiệt hại
sẽ trở thành một sự kiện hiện tại khi có một qui định mới yêu cầu các thiệt hại hiện tại
phải được điều chỉnh hoặc khi doanh nghiệp công khai thừa nhận nghĩa vụ của mình
trong việc xử lý các thiệt hại đó như là nghĩa vụ nợ liên đới.
Sự giảm sút lợi ích kinh tế có thể xảy ra
19. Điều kiện ghi nhận một khoản nợ là khoản nợ đó phải là khoản nợ hiện tại và có khả
năng làm giảm sút lợi ích kinh tế do việc thanh toán khoản nợ đó. Theo quy định của
chuẩn mực này, một khoản nợ phải kèm theo sự giảm sút lợi ích kinh tế có khả năng xảy
ra hơn là không xảy ra. Khi không thể xác định được một nghĩa vụ nợ hiện tại, thì doanh