rủi ro (sự kiện được bảo hiểm, hoàn cảnh, thời gian bảo hiểm) và người nhận
bảo hiểm (hoặc đại diện của mình) ghi ở dưới những điều đã liệt kê đó, tỷ lệ
rủi ro mà người đó sẵn sàng nhận.
3.2. Qúa trình phát triển
Vào thời gian đầu, lĩnh vực hoạt động chủ yếu của công ty bảo hiểm là
bảo hiểm hoả hoạn. Tại những thành phố đông đúc của thế kỷ XVII, hầu hết
nhà cửa đều dựng bằng gỗ, người ta dùng lửa để sưởi, đun nấu và dùng để
chiếu sáng. Vì vậy rủi ro nhà bắt lửa rất cao. Trong cộng đồng làng xã trước
khi diễn ra quá trình đô thị hoá, khi một ngôi nhà bị cháy rụi, tất cả những
người hàng xóm sẽ hợp sức với nhau để giúp xây lại ngôi nhà. Nguyên tắc trợ
giúp tương hỗ trực tiếp được áp dụng. Ngược lại ở thành phố, do hàng xóm
của gia đình có nhà bị cháy đều có những nghề nghiệp chuyên môn riêng (ví
dụ như thợ dệt, thợ giầy, thư ký…), họ không có khả năng cũng như thời gian
để giúp hàng xóm xây lại những ngôi nhà trong trường hợp xảy ra hoả hoạn.
Thay vào đó họ đóng phí bảo hiểm cho một công ty bảo hiểm để nhận được
hai cam kết: cung cấp một dịch vụ cứu hoả (chẳng hạn như dập lửa, ngăn
không cho lan sang nhà khác và hạn chế đến mức thấp nhất mức độ thiệt hại
do vụ cháy gây ra), và bồi thường bằng tiền mặt cho người được bảo hiểm để
tạo điều kiện cho họ được thuê mướn những thợ chuyên môn cần thiết sửa
chữa lại hư hỏng của ngôi nhà.
Thuật ngữ bồi thường đã được sử dụng nhiều lần và sẽ được giải thích
rõ hơn ở phần sau. Trong bảo hiểm phi nhân thọ, thuật ngữ này có nghĩa là
đảm bảo cho người được bảo hiểm có tình hình tài chính như thế là khi rủi ro
được bảo hiểm không xảy ra; sao cho xấu hơn cũng như không tốt hơn. Mục
đích của việc bồi thường là khôi phục lại (càng sát càng tốt) tình trạng như
trước khi xảy ra rủi ro. Ngoài việc thanh toán bằng tiền mặt, công ty bảo hiểm
còn có những khả năng lựa chọn khác.
Cùng với bảo hiểm hoả hoạn, các quỹ bảo hiểm nhân thọ cũng xuất hiện.
Nguyễn Văn Tuyến Lớp: Toán tài chính