Keith Ferrazzi. Tahl Raz Đừng bao giờ đi ăn một mình
Ngay trước mắt mình, tôi nhìn thấy rõ những bằng chứng thành công sẽ mang đến
thành công, và trên thực tế, người giàu sẽ ngày càng giàu thêm. Một mạng lưới bạn
bè và đồng nghiệp chính là cây gậy quan trọng nhất trong chiếc túi mà tôi đang
mang giúp họ.
Sự nghèo khổ, theo tôi nhận thấy, không chỉ là do thiếu nguồn lực tài chính, mà còn
do chúng ta bị tách biệt khỏi những con người có thể giúp chúng ta phát huy hết
khả năng của mình.
Tôi tin rằng cuộc sống, theo một cách nào đó, cũng giống như chơi golf, là một trò
chơi, mà nếu ta biết luật chơi, biết cách vận dụng nó, ta sẽ chơi giỏi nhất và chiến
thắng. Và quy luật tối cao trong cuộc sống chính là cá nhân nào có mối quan hệ với
đúng người, đúng tình huống, biết cách sử dụng quyền năng của những mối quan hệ
này, đều có thể trở thành thành viên của một “câu lạc bộ”, cho dù anh ta có xuất
thân là một kẻ nhặt bóng mà thôi.
Sự nhận thức này mang đến cho tôi nhiều suy nghĩ. Tôi nhận ra rằng, nếu muốn đạt
được những mục tiêu cuộc đời, điều quan trọng không phải là bạn có thông minh,
bạn có tài năng bẩm sinh, hay thậm chí, rất ý nghĩa đối với tôi, không phải là nơi
bạn xuất thân hay điểm xuất phát của bạn. Dĩ nhiên những điều này có tầm quan
trọng chứ, nhưng chúng sẽ không giúp bạn được nhiều nếu bạn không thấu hiểu
rằng Bạn không thể thành công một mình. Thực tế là bạn không thể tiến đâu xa một
mình.
May mắn thay, tôi luôn có một khao khát phải đạt được một điều gì đó cho bản thân
(và, thành thật mà nói, tôi rất sợ nếu cuối cùng tôi không nhận được gì cả). Nếu
không, có lẽ tôi cũng chỉ là kẻ ngoài cuộc, đứng nhìn như những người bạn nhặt
banh khác trong câu lạc bộ.
Lần đầu tiên tôi được học hỏi về quyền năng của mối quan hệ là từ bà Pohland.
Caryl Pohland lập gia đình với chủ một nhà máy khai thác gỗ rất lớn trong thị trấn