Từ thế kỷ 18, vân tay đã được quen biết như một phương tiện hữu hiệu để đồng nhất con người. Cho đến nay, để quản lý công dân của mình, hầu hết các nước đều đã xây dựng các hệ thống căn cước, mà thực chất đó là những hệ thống thông tin quản lý con người, lấy vân tay làm khóa đồng nhất, với nhiều qui mô khác nhau, từ thẻ phiếu thủ công, cơ khí hóa đến tự động hóa ở trình độ cao. Vấn đề xử lý và nhận dạng ảnh vân tay tự động (gọi tắt là AFIS: Automatic Fingerprint System) đã được quan tâm ít nhất từ thâp niên 1970, và đến năm 1980 đã có một số kết quả về đối sánh tự động ảnh vân tay nhưng còn ở mức đối sánh bình thường chưa quan tâm đến các cấu trúc đặc biệt của mẫu vân tay. Đến năm 1989 trên thế giới đã xuất hiện các phương pháp phân tích, trích chọn và đối sánh mẫu vân tay dựa vào cấu trúc các đặc trưng. Và đến nay trên thế giới đã xuất hiện các phần mềm xử lý và nhận dạng ảnh vân tay tự động như: SAGEM, MORPHO, NEC, HORUS… Tuy nhiên giá thành các phần mềm này rất đắt, hàng triệu USD.