“Có gì trong những cuộn da đó mà giá trị của nó còn cao hơn cả kim cương ?”
“Ngoại trừ một cuộn, còn lại tất cả đều chứa những nguyên tắc, luật lệ hay sự thật
căn bản được viết theo cách để giúp người đọc hiểu rõ được ý nghĩa của chúng. Để trở
thành một bậc thầy trong nghệ thuật bán hàng, người nào học và thực hành những
nguyên tắc này, người đó sẽ có khả năng gom góp mọi tài sản mà anh ta mong muốn.”
Erasmus nhìn vào những cuộn da không mấy tin tưởng:
“Ngay cả giàu có ư, thưa ông ?”
“Còn hơn là giàu có nữa, nếu anh ta muốn.”
“Ông đã nói, tất cả những cuộn da này đều chứa đựng những nguyên tắc bán hàng,
ngoại trừ một cuộn. Vậy cuộn da đó có những gì trong đó thưa ông.”
“Cuộn da cuối cùng đó, ông bạn có thể gọi nó như vậy, chính là cuộn đầu tiên cần
phải đọc. Các cuộn còn lại đều được đánh số theo thứ tự. Và cuộn thứ nhất này chứa
đựng một bí mật và chỉ được truyền lại cho những người thực sự khôn ngoan. Cuộn da
thứ nhất, thật sự chỉ dạy cho người ta cái cách hiệu quả nhất để học được những gì được
viết trong những cuộn còn lại.”
“Nó có vẻ như là một nhiệm vụ mà bất cứ ai cũng có thể thực hành.”
“Quả thế, một nhiệm vụ đơn giản dành cho những ai thực sự ham muốn, được trả
giá chỉ bằng thời gian và sự tập trung cao độ cho đến khi từng nguyên tắc một trở thành
cá tính của người đó, cho đến khi từng nguyên tắc một trở thành một thói quen trong
cuộc sống.”
Erasmus đến bên chiếc rương, lấy ra một cuộn da. Ông ta cầm nó một cách cẩn
trọng giữa những ngón tay :
“Xin tha lỗi, thưa ông, nhưng tại sao ông không chia sẻ những nguyên tắc này với
những người khác, nhất là với những ai đã làm việc lâu năm trong thương quốc của
ông? Ông vẫn chứng tỏ sự hào phóng của ông trong mọi việc, vậy tại sao những người
bán hàng cho ông lại không nhận được cơ hội để học những nguyên tắc này và từ đó
cũng trở nên giàu có? Và hơn nữa nếu với mọi người đều có thể trở thành người bán
hàng tốt hơn với những hiểu biết giá trị này, vậy tại sao ông lại giữ lấy những nguyên
tắc này cho riêng ông trong bao nhiêu năm qua ?”
“Tôi không được phép lựa chọn. Nhiều năm trước, khi tôi được tin tưởng giao phó
những cuộn da này, tôi đã lập một lời thề là sẽ chia sẻ chúng chỉ với một người mà thôi.
Đến nay tôi vẫn chưa hiểu tại sao lại có yêu cầu này? Dù sao tôi cũng được yêu cầu hãy
áp dụng những nguyên tắc này cho riêng mình. Cho đến một ngày sẽ có một người cần
đến sự trợ giúp và hướng dẫn còn hơn là tôi đã từng cần đến khi xưa. Tôi sẽ được