Phát triển đô thị bền vững
Rất khó để đưa ra được một định nghĩa hay hệ khái niệm được coi là
thống nhất về phát triển đô thị bền vững vì bản chất đa dạng và đa
chiều của đối tượng nghiên cứu. Bài này chỉ có ý định đưa ra các
nguyên tắc chung và mục đích cần hướng tới của phát triển đô thị bền
vững mà thôi.
Trên thực tế, khái niệm “phát triển đô thị bền vững” rất đa dạng. Về quản lý
hành chính đô thị, người ta nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa cơ quan công
quyền và người dân, về môi trường thì nhấn mạnh đến thái độ ứng xử của
thế hệ hiện tại trong việc khai thác tài nguyên để dành lại cho các thế hệ mai
sau. Chưa kể mỗi quốc gia tùy theo từng đặc điểm chính trị, kinh tế, văn hóa
và xã hội ở mỗi giai đoạn lại đưa ra những định nghĩa cũng như các tiêu chí
riêng của mình.
Lấy con người làm trung tâm của sự phát triển
Phát triển nào mà không phải vì con người, huống hồ là phát triển đô thị. Nhưng trong thời phong
kiến người ta xây cả một thành phố, một cung điện vì một ông vua, một mỹ nữ, và ngày nay điều
đó không phải là đã hết. Việc phát triển hẳn cả một thành phố, một khu công nghiệp đôi khi chỉ vì
một ý đồ chính trị của một nhóm người cần chứng minh một điều gì đó. Việc mở một con đường
hay nắn lại cả một khu phố vì nơi đó có nhà mình, anh em bà con là chuyẹn không lạ.
Ở đất nước chúng ta, có nhiều vị lãnh đạo muốn để lại dấu ấn lịch sử đã ra những quyết định
phát triển hết sức lạ lùng và có phần bất thường. Thêm vào đó nữa là những ápphe, những
khoản tiền ma quỉ có thể làm xuất hiện những công trình tai hại cho người dân mà hậu quả và tai
tiếng xấu của nó còn hành hạ các thế hệ mai sau. Những hiện tượng tham nhũng trong các dự
án phát triển, các công trình xây dựng nhà ở, các công trình kỹ thuật ở TP.HCM rõ ràng cho thấy
nhiều quan chức quan tâm đến phát triển cho chính họ hơn là cho cộng đồng.
Cân bằng giữa mục tiêu phát triển kinh tế và môi trường tự nhiên
Mỗi thành phố hiện đại và hoành tráng ở nơi này chính là kết quả của sự tước đoạt tài nguyên ở
nơi khác mang đến, có khi là ở các quốc gia khác. Sau khi sử dụng hết công năng và lấy đi hết
giá trị sử dụng cần thiết từ gỗ, dầu mỏ, than đá..., người ta thải ra khói bụi, rác thải công nghiệp,
nước bẩn mà người được thừa hưởng chủ yếu là những người dân sống ở ngoại thành của một
thành phố.
Đổi lại sự hoành tráng của đô thị là sự tàn tạ và héo mòn của bà mẹ thiên nhiên vĩ đại. Chính vì
thế mà một trong số các nguyên tắc quan trọng nhất được nêu ra cho phát triển bền vững là:
“Phát triển bền vững cần phải đáp ứng các nhu cầu của thế hệ hiện tại mà không phương hại
đến khả năng của chúng ta đáp ứng các nhu cầu của các thế hệ trong tương lai”.
Cân đối giữa tăng trưởng kinh tế và xã hội
Cuộc khủng hoảng tài chính bắt đầu từ ngày 1-7-1997 làm cho một loạt các nước châu Á bị thụt
lùi khoảng 5-7 năm. Khởi đầu từ Thái Lan, phản ứng dây chuyền dẫn tới các nước Indonesia,
Singapore, Hàn Quốc... Thái Lan đã vay tiền của IMF, của Mỹ nhằm tập trung phát triển các dự
án hạ tầng kỹ thuật khổng lồ, hàng trăm tòa cao ốc mọc lên ở trung tâm thành phố với kỳ vọng sẽ
kiếm lời từ việc cho thuê văn phòng, nhà ở, nhưng điều mong ước này không trở thành hiện thực
mà đưa đến thảm họa do đến kỳ trả nợ mà các công trình chưa đưa vào khai thác hoặc khai thác
không hiệu quả. Đây là một ví dụ cho việc mất cân đối giữa phát triển kinh tế và xã hội.
Mới và cũ đan
xen là hình ảnh
dễ nhận thấy của
phát triển đô thị
tại TP.HCM