một nhà đầu cơ chứng khoán chuyên nghiệp thổ lộ những mưu đồ của chính
mình.
Một lý do khác mà bạn nên đọc tác phẩm của Lefèvre đó là kèm trong những
giai thoại của mình, ông đã đưa ra những lời khuyên rất quý báu mà bất cứ
nhà giao dịch nào cũng có thể tìm thấy điều gì đó có ích. Bản thân tôi không
phải là một nhà giao dịch, nhưng tôi thừa nhận rằng nếu chỉ theo dõi những
điều diễn ra trên bảng thông báo thì nó chỉ dẫn tới một con đường tất yếu, đó
là mua đắt bán rẻ. Tất nhiên, Livingston cũng nhận ra mối nguy hiểm này, và
bạn có thể tìm thấy câu trả lời của ông tại đây. Ông cũng nhận thấy rằng
những điều ông làm hoàn toàn khác với việc đầu tư thuần tuý. Các nhà đầu
cơ mua vào theo xu thế còn những nhà đầu tư luôn có những tính toán dài
hạn, họ có những mục tiêu hoàn toàn khác nhau. Một lý do khiến ngày nay
người ta vẫn tự làm mất tiền của mình, đó là họ đã không thể phân biệt được
sự khác nhau này. Họ luôn đinh ninh trong đầu rằng mình đầu tư dài hạn
nhưng sau đó họ không thể từ chối nhưng cám dỗ của việc kiếm được một
khoản lợi nhuận nhanh chóng. Livingston không có những ảo tưởng như
vậy, ông vẫn luôn là một nhà đầu cơ từ đầu đến cuối. Tuy nhiên, một điều
đáng ngạc nhiên là những phẩm chất đã giúp ông thành công cũng chính là
những phẩm chất của một nhà giao dịch chứng khoán vĩ đại. Đó chính là tính
kiên nhẫn, tính kỷ luật và một trí óc suy xét độc lập. Một người có thể nổi
giận với bảng tin, nhưng ngược lại bảng tin không hề quan tâm tới những
điều như vậy. Livingston cho rằng tốt hơn hết nên học từ những sai lầm thay
vì cố gắng ngăn bản thân không mắc phải sai lầm. Đặc điểm nổi bật nhất ở
ông đó là sự tự ý thức được về bản thân. Trong cờ bạc cũng như trong thể
thao, kẻ thù nguy hiểm nhất chính là con quỷ trong bản thân mỗi người.
Bạn có thể cho rằng một nhà đầu cơ luôn thèm thuồng những nguồn tin nội bộ
- Livingston gọi đó là “món cocktail hy vọng” – nhưng ông ta lại khuyên
chúng ta (và chính bản thân ông) nên kiềm chế bản thân trước sự cám dỗ đó.
Điều này thể hiện sự đánh giá của ông đối với triết lý chung của thị trường.
Nếu một người thích một cổ phiếu nào đó, thì nó phải thể hiện ưu thế rõ ràng
trên bảng tin, nếu không nguồn tin nội bộ đó chỉ là một nguồn sai lệch. Công
chúng luôn mong chờ những nguồn tin nội bộ, họ mong có một ý kiến tư vấn
nào đó. Nhưng Livingston vẫn luôn tự tin mà nói rằng “tôi luôn làm việc độc
lập.”
Tất nhiên, điều đó đúng trong phần lớn thương vụ của ông. Một lần tại
Saratoga Springs, một trong những khu nghỉ dưỡng nơi ông thường lui tới để
làm ra vẻ đang đi nghỉ, Livingston đã bán một cổ phiếu mà ông đang tích luỹ
(một lần nữa đó là Union Pacific) dựa trên nguồn tin nội bộ của một nhà môi