SLỜIMỞĐẦU
áutuổi,EstherlầnđầubiếttớithànhphốCalcuttaquatập
truyện tranh về Mẹ Teresa. Thành phố này chật chội tới
mứcmỗingườichỉcógần1métvuôngđểở.Trongđầuemhiện
lênhìnhảnhmộtthànhphốrộnglớnnhưbàncờvớinhữngô
vuông30x30kẻthẳngtrênmặtđất.Ônàocũngchằngchịtdấu
chânngười.KhiđóEstherchưabiếtmìnhvàvùngđấtấysẽcó
mốinhânduyêngì.
Cuốicùngvàonămhaitưtuổi,khiđanglàsinhviêntrườngđại
họcMIT,EstherthựcsựđặtchânđếnCalcutta.Trênđườngvào
thànhphố,côthoángthấtvọngtrướcnhữnggìmìnhnhìnthấy
quacửakínhxetaxi.Khônggiantrốngởkhắpnơi-câycối,thảm
cỏ, những lề đường trống trải. Tất cả những người khốn khổ
đượcvẽsốngđộngtrongtậptruyệntranhkiađâurồi?Họđiđâu
cảrồi?
Sáutuổi,Abhijitđãbiếtngườinghèosốngởđâu.Họsốngtrong
nhữngcănnhàxiêuvẹođổnátsaulưngnhàemởCalcutta.Hình
nhưđámtrẻconnhànghèolúcnàocũngdưdảthờigianchơi
đùavàchơitrògìcũngsiêu.Mỗilầnchơibắnbi,bicủaAbhijit
cuốicùngthếnàocũngchuitọtvàotúiquầncộcráchrướicủa
bọntrẻnhànghèo.Abhijitvôcùngghentị.
Ngườinghèohaybịđóngkhungvàonhữngmôtuýprậpkhuôn.
Khuynhhướngnàytồntạitừrấtlâu,kểtừkhiđóinghèoxuất
hiện.Trongcáchọcthuyếtxãhộicũngnhưtrongvănchương,
hìnhảnhngườinghèođượckhắchọanhưsau:khônglườibiếng
thìdámnghĩdámlàm,khôngcaoquýthìtrộmcắp,khônggiận
dữthìthụđộng,khôngvôvọngthìtựlựccánhsinh.Ứngvớisuy
nghĩđịnhkiếnđó,chẳngcógìngạcnhiênkhiquanđiểmchính
sách cũng chỉ quẩn quanh những công thức đơn giản: “Thị
trườngtựdochongườinghèo”,“Thựchiệnnhânquyềnthựcsự”,
“Giải quyết mâu thuẫn trước”, “Bơm nhiều tiền hơn nữa cho