DANH MỤC TÀI LIỆU
Hãy trình bày suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố)
Suy nghĩ của em về nhân vật chị Dậu qua đoạn trích Tức nước vỡ bờ (tiểu
thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố).
Bài tham khảo 1
Trào lưu hiện thực phê phán giai đoạn 1930-1945 đã những đóng góp đáng
kể cho nền văn học nước nhà. Chúng ta khó thể quên các tên tuổi lớn như
Nguyên Hồng, Nguyễn Công Hoan, Trọng Phụng, Nam Cao… đặc biệt
là Ngô Tất Tố – tác giả cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Tắt đèn. Lần đầu tiên, ông đã
đưa vào văn học hình ảnh một người phụ nữ nông dân Việt Nam với đầy đủ
phẩm chất tốt đẹp. Đoạn văn Tức nước vỡ bờ thể hiện chân thực sinh động
vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu, một phụ nữ yêu chồng, thương con, giàu đức hi
sinh và có tinh thần phản kháng mãnh liệt.
Mở đầu đoạn trích cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng ốm yếu vừa bị bọn
cường hào đánh đập thừa chết thiếu sống chỉ chưa có tiền nộp sưu. Chị Dậu
đã cố sức xoay xỏa để cứu chồng ra khỏi cảnh bị cùm trói hành hạ man.
Chị tất tả chạy ngược chạy xuôi, vay được nắm gạo nấu nồi cháo loãng. Cảm
động thay cảnh chị Dậu múc cháo ra mấy cái bát kĩ, sứt mẻ quạt lia
quạt lịa cho cháo mau nguội rồi ân cần mời mọc: Thầy em cố dậy húp cháo
cho đỡ xót ruột. Trong ánh mắt người vợ nghèo khổ ấy toát lên một tình thương
yêu chồng tha thiết.
Trong cơn quẫn bách của mùa sưu thuế, chị Dậu đã trở thành trụ cột của cái gia
đình khốn khổ. Chồng bị bắt, bị gông cùm, đánh đập, một tay chị chèo chống,
chạy vạy, phải bán tất cả những thể bán được, kể cả đứa con gái đầu lòng
ngoan ngoãn, hiếu thảo chị thương đứt ruột để lấy tiền nộp sưu, cứu chồng
khỏi vòng tội. Chị đã phải đổ bao mồ hôi nước mắt để anh Dậu được trả tự
do trong tình trạng tưởng như chỉ còn là một cái xác không hồn. Chính tình yêu
thương, lo lắng cho chồng đã dẫn chị đếnnh động chống trả quyết liệt tay
sai tàn ác khi chúng nhẫn tâm bắt trói anh Dậu một lần nữa.
Hành động của chị Dậu không phải diễn ra một cách bất ngờ cái mầm
mống phản kháng đã ẩn chứa từ lâu dưới vẻ ngoài cam chịu, nhẫn nhục. Sự
chịu đựng kéo dài và sự áp bức tột độ đã khiến nó bùng lên dữ dội.
Lúc bọn đầu trâu mặt ngựa ập vào định lôi anh Dậu đi nhưng chưa hành hung
mà chỉ chửi bới, mỉa mai thì chị Dậu tuy giận nhưng vẫn nhẫn nhục van xin tên
cai lệ độc ác: Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!
Cách xưng của chị cách xưng hô của kẻ dưới với người trên, biểu hiện s
nhún mình. Lúc bọn chúng sầm sập chạy đến chỗ anh Dậu, định trói anh một
lần nữa, chị Dậu đã xám mặt nhưng vẫn cố chịu đựng, níu tay tên cai lệ, năn nỉ:
Cháu xin ông. Những lời nói hành động ấy của chị chỉ nhằm mục đích bảo
vệ chồng.
Đến khi giới hạn của sự chịu đựng bị phá vỡ thì tính cách, phẩm chất của chị
Dậu mới bộc lộ đầy đủ. Tên cai lệ không thèm nghe chị. Hắn đấm vào ngực
chị và cứ sấn đến trói anh Dậu. Chị Dậu đã chống cự lại. Sự bùng nổ tính cách
của chị Dậu kết quả tất yếu của cả một quá trình chịu đựng lâu dài trước áp
lực của s tàn ác, bất công. đúng với quy luật: áp bức, có đấu tranh.
Người đọc xót thương một chị Dậu phải hạ mình van xin bao nhiêu thì càng
đồng tình, nể phục một chị Dậu đáo để, quyết liệt bấy nhiêu. Từ vị thế của kẻ
dưới: Cháu van ông…, chị Dậu thoắt nâng mình lên ngang hàng với kẻ xưa
nay vẫn đè đầu cười cổ mình: Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành
hạ. Câu nói cứng rắn mà vẫn có đủ tình, đủ lí. Nhưng cái ác thường không biết
chùn tay. Tên cai lệ cứ sấn tới đánh chị và nhảy vào định lôi anh Dậu. Tức thì,
sau lời cảnh cáo đanh thép của kẻ trên đối với kẻ dưới: Mày trói ngay chồng
đi, cho mày xem! hành động phản kháng dữ dội: Rồi chị túm lấy cổ
hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức
đẩy của người đàn lực điền, hắn ngã chỏng queo trên mặt đất… Còn tên
người nhà trưởng kết cục cũng bị chị Dậu túm tóc, lẳng cho một cái, ngã
nhào ra thềm.
Tình yêu chồng, thương con cộng với tinh thần phản kháng âm bấy lâu đã
thổi bùng lên ngọn lửa căm thù trong lòng chị Dậu – người đàn hiền lương,
chất phác. Nỗi sợ cố hữu của kẻ bị áp bức phút chốc tiêu tan, chỉ còn lại nhân
cách cứng cỏi của một con người chân chính: Thà ngồi tù. Để cho chúng
làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được.
Tuy vậy, hành động phản kháng của chị Dậu hoàn toàn mang tính manh động,
tự phát. Đó mới chỉ là cái thế tức nước vỡ bờ của một cá nhân mà chưa phải là
cái thế của một giai cấp, một dân tộc vùng lên phá tan xiềng xích áp bức bất
công. áp bức, đấu tranh, áp bức càng nhiều thì đấu tranh càng quyết liệt
và hành động của chị Dậu đã chứng minh cho chân lí ấy.
Đoạn trích Tức nước vỡ bờ một trong những đoạn hay của tác phẩm Tắt
đèn. Nhà văn Ngô Tất Tố đã dành cho nhân vật chính chị Dậu tình cảm yêu
thương, thông cảm trân trọng. Những tình tiết sinh động đầy kịch tính
trong đoạn trích đã góp phần hoàn thiện tính cách người phụ nữ nông dân đẹp
người, đẹp nết.
Bài tham khảo 2
Ngô Tất Tố một trong những nhà văn tiêu biểu của trào lưu văn học hiện
thực phê phán giai đoạn 1930-1945. Các tác phẩm của ông chủ yếu xoay
quanh chủ đề số phận của người nông dân trước Cách mạng. Trong số đó phải
kể đến tác phẩm "Tắt đèn" với những kiếp người khốn cùng, tăm tối tiêu
biểu nhân vật chị Dậu. Tuy nhiên người phụ nữ này luôn tiềm tàng một
sức sống, sức phản kháng mãnh liệt đối với xã hội đầy bất công ấy. Đoạn trích
"Tức nước vỡ bờ" chính là ví dụ điển hình nhất cho vẻ đẹp của chị Dậu và của
người phụ nữ Việt Nam.
Vẻ đẹp của nhân vật chị Dậu trước hết vẻ đẹp của một người phụ nữ yêu
chồng, thương con. Mở đầu đoạn trích cảnh chị Dậu chăm sóc người chồng
ốm yếu vừa được thả sau những đánh trận đánh nhừ tử không đủ tiền nộp
sưu thuế. Đón chồng về trong tình trạng đau yếu tưởng như sắp chết trong
nhà cũng chẳng ngon để tẩm bổ, may thay người hàng xóm thương tình
cho vay bát gạo nấu cháo cho chồng ăn lại sức. Cháo chín, chị ngồi quạt đợi
cho cháo nguội rồi ân cần nâng chồng dậy, dịu dàng như nịnh nọt nói với
chồng: "Thầy em cố ngồi dậy húp ít cháo cho đỡ xốt ruột". Chị hãy còn để ý
xem chồng ăn ngon miệng hay không. Chính những hình ảnh, cử chỉ đó đã
biểu lộ sự săn sóc yêu thương của một người vợ đối với người chồng
đang trong cơn khốn khó.
Không những thế, khi anh Dậu vừa mới kề bát cháo lên miệng thì bọn cường
hào lại tìm đến nhà lôi ra đánh đập. Thương người chồng ốm yếu, chị không
quản ngại quý xuống van xin cai lệ: "Cháu xin ông", "Cháu van ông, nhà
cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho!". Tuy thế nhưng tiếng kêu van
của chị không làm cho đám cường hao một chút động lòng, chúng cứ thế
xông vào trói anh Dậu. Bị dồn vào thế chân tường, không còn con đường nào
khác, chị đã tức thì đánh trả lại bọn chúng để bảo vệ người chồng đau yếu
không còn chút sức kháng cự. Hành động ấy cũng đã chứng tỏ tình yêu thương
của chị đối với chồng bất chấp cả cường quyền bạo ngược.
Yêu chồng, thương con, chị Dậu đau như đứt từng khúc ruột khi phải bán đứa
con đầu lòng ngoan ngoãn hiếu thảo. Người đọc thể thấy rằng chị Dậu
người mẹ tàn nhẫn, "hỗ dữ không ăn thịt con" vậy đây chị Dậu lại
nhẫn tâm bán con cho nhà Nghị Quế. Nhưng không phải vậy. Người mẹ như
chị phải bán đứa con mình đứt ruột đẻ ra mới biết đau đớn thế nào. Chị
nghĩ rằng, sau khi chồng chị được tha về, hai vợ chồng sẽ làm ăn rồi chuộc
con. Hơn nữa, cái cũng được vào nhà Nghị Quế sang giàu, tuy chẳng mong
cao sang tốt đẹp nhưng như thế khi còn n nhà. Với tất c tình yêu
dành cho chồng, cho con, chị Dậu chính một người phụ nữ Việt Nam
những phẩm hạnh rất đáng quý và đáng trân trọng.
nhân vật chị Dậu, người đọc còn thấy vẻ đẹp của một người phụ nữ giàu
đức hy sinh. Cảnh nhà quẫn bách, chồng bị bắt trói không tiền nộp sưu,
chị Dậu phải cáng đáng vai trò trụ cột trong cái gia đình khốn khổ ấy. Một
mình chị phải chạy vạy khắp nơi, phải bán chó, bán con để lấy tiền nộp sưu
cứu chồng khỏi vòng lao lý. Chị đã phải tất tả ngược xuôi, đổ bao mồ hôi nước
mắt để đón chồng về trong cái tình trạng chỉ như cái xác không hồn. Thế
nhưng, khổ cực hay đau xót, người phụ nữ ấy chỉ rơi những giọt nước mắt
lặng lẽ chứ không hề một lờiu than. Một người phụ nữ Việt Nam thật nhân
hậu, giàu đức hạnh và tình yêu!
Nhân hậu, giàu đức hạnhtình yêu nhưng đó cũng chưa phải là tất cả vẻ đẹp
của nhân vật chị Dậu. người phụ nữ này còn toát n tinh thần phản kháng
mãnh liệt. Chính trong cái tình cảnh chứng kiến người chồng chuẩn bị lôi đi,
tình yêu chồng và lòng căm thù bọn ác bá cường hào đã thôi thúc chị vùng lên
dữ dội.
Khi chị đã hết lời van xin nhưng tên cai lệ vẫn không tha cho, cố tình sấn đến
định bắt anh Dậu thì lúc này chị Dậu đã cảnh cáo: "Chồng tôi đau ốm, ông
không được phép hành hạ". Câu nói đầy cứng rắn, đủ tình, đủ nhưng
không ngăn nổi cái ác tiếp diễn. Tên cai lệ sấn tới tát chị chính cái tát ấy
như lửa đổ thêm dầu, làm bùng lên ngọn lửa căm hờn, chị nghiến hai hàm
răng: "Mày trói ngay chồng đi, cho mày xem!". Tên cai lệ chưa kịp làm
thêm thì đã bị chị "túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khẻo của anh
chàng nghiện chạy không kịp với sức đẩy của người đàn lực điền, hắn
ngã chỏng queo trên mặt đất". Còn n người nhà trưởng cũng bị chị Dậu
"túm tóc, lẳng cho cho một cái, ngã nhào ra thềm".
thể thấy sự chuyển biến tâm lýhành động rất mạnh mẽnhân vật trong
tình cảnh này. Từ một người phụ nữ nông thôn hiền lương, nghèo đói, luôn sợ
sệt tay sai thúc thuế, chị đã dám phản kháng chống lại uy quyền. Đến lúc
này thì nỗi căm phẫn đã lên đến đỉnh điểm, nỗi sợ hãi cố hữu của kẻ bị áp bức
phút chốc tiêu tan, thay vào đó một bản lĩnh quật khởi rất cứng cỏi: "Thà
ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được".
Tức nước thì vỡ bỡ, áp bức thì tất đấu tranh một quy luật tất yếu. Tuy
vậy, sự đấu tranh của chị Dậu chỉ hành động mang tính bộc phát chứ không
tính định hướng, cũng chưa tính tập thể cho nên cuối cùng một mình chị
vẫn không thể nào chống đỡ lại được cả một chế độ phong kiến thối nát, độc
ác, chuyên quyền. Chị vẫn phải vùng chạy, lao vào màn đêm tăm tối như
chính của cuộc đời của mình.
Đoạn trích "Tức nước vỡ bờ" được coi một trong những đoạn trích hay nhất
của tác phẩm "Tắt đèn". Đoạn trích vừa làm nổi bật vẻ đẹp của một người phụ
nữ yêu chồng thương con, giàu đức hy sinh sức phản kháng mãnh liệt, vừa
thông qua đó để lên án một hội cường quyền, áp bức bất công đẩy người
nông dân thấp cổ bé họng vào đường cùng, buộc họ phải vùng lên tranh đấu.
Bài tham khảo 3
Trong tiểu thuyết Tắt đèn của Ngô Tất Tố, chị Dậu được miêu tả như một
người phụ nữ rất mực dịu dàng. áp bức bóc lột chị Dậu đành chịu đựng,
nhẫn nhục trong nghiều trường hợp chị người thể nhẫn nhục chịu
đựng. Nhưng chị Dậu không thuộc loại người yếu đuối, chỉ biết than khóc.
Thông minh sắc sảo đảm đang tháo vát, chị Dậu còn tiềm tàng một khả năng
phản kháng. Chả thế ngay giữa đìnhng, trước mặt bọn hào chị đã dám
"tru tréo", kêu to lên sự bất nhân của chế độ sưu thuế thực dân, phong kiến:
"Khốn nạn thân tôi! Trời ơi! Em tôi chết rồi còn phải đóng sưu hở Trời". Bị
quăng từ đình làng về rồi được cứu sống, anh Dậu chỉ biết khóc cho cái Tí,
khóc cho số phận của anh. Trái lại chị Dậu tỏ thái độ bất cần. Chị bình tĩnh
khuyên giải chồng: "Còn như mấy đồng sưu, tuy nóng thật, nhưng lo chưa
kịp thì khất. Thịt người tanh chẳng ai ăn được thầy em cứ yên tâm nằm nghỉ
chẳng phải lo lắng gì cả".
Cảnh Tức nước bờ miêu tả tinh tế diễn biến tâm của nhân vật một cách
nhất quán. Chị Dậu thể nhịn nhục, chịu đựng, nhưng khi đã bị đẩy tới chân
tường, thì cũng biết vùng lên chống trả quyết liệt thể hiện một khả năng phản
kháng tiềm tàng.
Trước thái độ hung hăng, những lời quát tháo hách dịch của cai lệ, chị Dậu run
run. Chị sợ thì ít lo cho chồng thì nhiều. Chị gọi cai lệ ông xưng
cháu. Chị van xin cầu khẩn thiết tha: "Hai ông làm phúc nói với ông hãy
cho cháu khất...", "Khốn nạn! Nhà cháu đã không có, dẫu ông mắng chửi đến
đâu cũng thế thôi. Xin ông trông lại!".
Đến khi thấy tính mạng của chồng bị đe doạ thái độ của chị thay đổi hoàn
toàn. Chị vẫn cố van xin, nhưng vội vàng đặt đứa con đang bế xuống đất, chạy
đến đỡ lấy tay cai lệ, không để hắn đụng tới anh Dậu. Đang xưng ông -
cháu, chị Dậu đã chuyển qua ông tôi với cai lệ. Người đàn bị đè nén uất ức
đã liều mình đứng dậy tự đặt mình ngang hàng với cai lệ cảnh cáo hắn:
"Chồng tôi đang ốm đau ông không được phép hành hạ!".
Thái độ của chị Dậu ngày càng quyết liệt. Người đàn bà dịu dàng bỗng trở nên
đáo để. Chị hạ cai lệ xuống thứ "mày" ngang nhiên thách thức: "Mày trói
chồng đi bà cho mày xem!". Chị Dậu đã quật ngã bọn tay sai hung ác trong
tư thế ngang hàng bất khuất với sức mạnhlạ. Chị túm cổ lấy cai lệ ấn dúi ra
cửa, làm hắn ngã chỏng kheo trên mặt đất miệng vẫn lảm nhảm trói vợ chồng
kẻ thiếu sưu. Tên người nhà trưởng cũng bị chị Dậu túm tóc lẳng cho một
cái ngã nhào ra thềm.
Giọng văn của Ngô Tất Tố trở nên hả hê. Dưới ngòi bút của ông hình ảnh chị
Dậu trở nên thật khoẻ khoắn, quyết liệt biết bao nhiêu, thì hình ảnh bọn tay sai
hung ác cũng trở nên hèn hạ hài hước bấy nhiêu. Thấy chị Dậu quyết liệt
quá anh Dậu vừa run vừa kêu: "U không được thế! Người ta đánh mình
không sao, mình đánh người ta thì mình phải ngồi tù, phải tội".
Nhưng tức nước thì tất yếu sẽ vỡ bờ. Nghe anh Dậu can, chị Dậu phần uất:
"Thà ngồi tù. Để chúng làm tình làm tội mãi thế này tôi chịu không
được...". Câu nói mộc mạc đầy phẫn uất ấy giống như một lời tuyên ngôn
hùng hồn cho quy luật: Có áp bức dứt khoát có đấu tranh.
Bài tham khảo 4
Ngô Tất Tố một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc của nền văn học
Việt Nam. Trong những sáng tác của ông, người đọc thấy được những cảnh
tượng thật trong những năm nhân dân ta phải sống trong cảnh lệ dưới chế
độ thực dân phong kiến. Tắt đèn một tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp
sáng tác của ông, đặc biệt người đọc cùng ấn tượng với hình ảnh của chị
Dậu trong truyện. Đoạn trích Tức nước vỡ bờ đoạn trích thể hiện được
nhất nỗi khổ của chị Dậu nói riêng và nỗi khổ của người phụ nữ việt Nam thời
thực dân phong kiến nói chung.
thông tin tài liệu
Doạn trích Tức nước vỡ bờ đã thể hiện được cuộc đời, số phận bi kịch của chị Dậu. Là một người mẹ, một người vợ chị không thể nào nhìn con cái, chồng của mình phải chịu khổ nhưng xã hội kia ép chị trở thành một người mẹ bán con.
Mở rộng để xem thêm
xem nhiều trong tuần
yêu cầu tài liệu
Giúp bạn tìm tài liệu chưa có

LÝ THUYẾT TOÁN


×